MTCTTT – PN – C118

CHƯƠNG 118

Edit: TDLT

LT: Giật mình khi hôm nay lên tự dưng lại đăng đc tr, đúng là về nhà có khác \(^v^)/

Bán hàng rong trên phố phần lớn là tu tiên giả Luyện Khí kì, có khi bán là các loại áo giáp mỏng hoặc giày, có người thì bán một ít linh thảo linh quả hái được ở ngọn núi gần đó, thậm chí còn bán trứng linh thú với da lông, mà chủ yếu vẫn là ba loại đan dược dùng để tăng tu vi với phù triện phòng thân.

Trần Hạc cẩn thận vừa đi vừa nhìn, lần này trên người hắn có hơn trăm khối hạ phẩm linh thạch, cho nên trong lòng cũng không mấy hoảng hốt, không như trước kia vội đến vội đi, sợ nhìn trúng thứ gì quá đắt, đầu tiên hắn đi đến chỗ bán sách mua hai quyển dạy ủ Linh tửu cấp thấp, dùng Vụ Linh thảo cùng mấy loại linh thảo khác chế thành linh tửu, hắn ở xưởng rượu hơn một năm, đại đa số linh thảo đều biết, hơn nữa dù không tự tay ủ chế nhưng loại linh tửu cấp thấp này không mấy phức tạp.

Có thể nói là làm việc vặt ở Tiên Thành kiếm được quá ít linh thạch, không trách nhiều người tu tiên đến ngọn núi gần đó, may ra mới tìm được ít linh thảo lâu năm hoặc khá hơn chút là trứng của thú vật, bán đi mới đủ tiền tu luyện nửa năm, so với làm việc vặt hơn không biết bao nhiêu lần, Trần Hạc đem sách vừa mua cất vào trữ vật túi, riêng hai cuốn sách này đã tốn 5 khối linh thạch, thật sự quá đau lòng.

Nhưng sờ sờ trữ vật túi, không khỏi nhíu mày, không gian bên trong quá nhỏ, nếu một lát nữa mua linh thảo sẽ không có chỗ để, chỉ đành phải đi ngược lại một quầy bán trữ vật túi, người bán là một tiểu cô nương, quầy hàng lạnh tanh, thấy Trần Hạc dừng chân lại liền yếu yếu nói: “Tiền bối, mua trữ vật túi sao?”

Trần Hạc nghe được hai chữ tiền bối vẻ mặt có điểm quái dị, nhìn cô bé kia một cái, là Luyện Khí kì một tầng, không nghĩ tới người phải gọi người khác là tiền bối cũng được người khác gọi như vậy, chẳng qua cảm giác này không tốt lắm.

Trần Hạc làm như không nghe thấy, cầm túi lên nhìn hồi lâu, mặc dù thủ công tinh mĩ, nhưng không gian bên trong vẫn giống cái trên người hắn, đựng không được bao nhiêu đồ, tiểu cô nương thấy Trần Hạc lắc đầu muốn đi, vội đáng thương nói: “Tiền bối, mua một cái đi, có thể tặng thêm mười hạt giống Vụ Linh thảo…”

Nghe đến đó, trong lòng Trần Hạc nhất thời nhảy dựng, thầm nghĩ mình ngu dốt, vốn là muốn mua ấu thảo mấy năm về dùng nhũ thụ tăng tuổi thọ sau đó ủ rượu, lại không nghĩ đến mua hạt giống, dù sao cũng là Vụ Linh thảo, ấu thảo mấy năm cũng tốn một khối linh thạch tám cây, mà hạt giống thì rẻ hơn rất nhiều.

Rất nhanh giữa lông mày hắn mang vui mừng, vẻ mặt lại trấn định nhìn về phía tiểu cô nương, sau đó tiện tay cầm một cái trữ vật túi không gian bên trong coi như lớn hơn mấy cái khác nói: “Cái này bao nhiêu?”

Tiểu cô nương thấy vậy lập tức nở nụ cười, nói thật nhanh: “Tiền bối, cái đó chỉ cần ba khối hạ phẩm linh thạch…” nói xong nhanh chóng từ trữ vật túi màu hồng trên người đổ ra mười hạt giống Vụ Linh thảo đưa cho Trần Hạc.

Trần Hạc thấy thế, đưa tay nhận lấy, nhìn hạt giống tròn xoe như bọ rùa Bắc đẩu trong tay, sau đó lấy ba khối linh thạch đưa tới, thuận miệng hỏi: “Hạt giống này ngươi lấy từ đâu?”

Tiểu cô nương ngồi chỗ này mấy ngày, không bán ra một cái trữ vật túi nào, hôm nay kiếm được ba khối hạ linh thạch nhất thời ánh mắt sáng quắc, rất có thiện cảm với Trần Hạc, không giảm nhiệt tình nói: “Ta có một hảo tỉ muội, nàng làm cho của lão trưởng quản vườn linh thảo Lưu Vân tông, trong tông có rất nhiều cấp thấp linh thảo, những loại linh thảo này chỉ cần mười năm là có thể kết giống, rụng trên đất không đáng bao nhiêu tiền, nàng không có chuyện gì sẽ nhặt mang đến cho ta, trong túi ta vẫn còn rất nhiều…”

Trần Hạc nghe xong hai mắt nhất thời tỏa sáng, hỏi: “Có thể đem hạt giống bán cho ta hay không?”

Tiểu cô nương nghe xong sửng sốt, hạt giống bình thường như vậy bình thường cũng có môn phái lớn thu mua, bởi vì linh điền trong môn phái tương đối nhiều, mỗi lần sẽ gieo trồng không ít, nhưng tán tu rất ít mua, bất quá chỉ cần có thể bán được linh thạch nàng tự nhiên sẽ không bỏ qua, lập tức lại nói: “Có thể nha, chỗ này của ta có rất nhiều, ngươi muốn mua loại nào? Mua nhiều có thể giảm bớt linh thạch cho ngươi, dù sao hạt giống ta cũng không phải tiêu tiền mua…”

Nói xong tiểu côn nương đem trữ vật túi lật ra, quả nhiên giống như lời nàng nói, các loại hạt giống dùng túi nhỏ đính tên phân loại, có chừng mười mấy loại, Trần Hạc chọn lấy một nửa hạt giống có thể dùng để ủ linh rượu, chọn xong mới hỏi: “Không biết mấy hạt giống này hết bao nhiêu?”

Tiểu cô nương dùng tay gẩy gẩy, sau đó nắm chặt ngón tay nói: “Một khối hạ phẩm linh thạch có thể mua được 20 hạt giống cấp thấp linh thảo, ta bán rẻ cho ngươi, 25 hạt một khối linh thạch, chỗ này tổng cộng là…”

Lúc trở về tâm tình Trần Hạc rất vui vẻ, bởi vì hắn vốn là dùng 50 khối hạ phẩm linh thạch mua một ít ấu linh thảo, kết quả chỉ tốn 25 khối, mà lại mua nhiều hơn dự tính mấy lần, tiết kiệm không chỉ một nửa, hiện tại trong tay còn hơn 70 khối linh thạch, tâm tình không khỏi thoải mái.

Đi về thuận tiện mua mấy cái bình dùng để ủ linh tửu, mua xong xoay người lại phát hiện bên cạnh có người đang bán linh thú, bán linh thú cũng hưng thịnh như bán linh đan, dù sao linh thú có thể dùng thay đi bộ, hơn nữa không cần hao quá nhiều tinh lực, chỉ cần cho một ít Linh Thú hoàn nuôi một chút sẽ bán được rất tốt, nhưng quầy hàng này lại vắng vẻ cực kì.

Trần Hạc đi qua nhìn mới hiểu được, người này không phải bán linh thú mà là yêu thú chưa trải qua huấn luyện, hơn nữa còn là yêu thú còn nhỏ không đáng giá tiền, yêu thú cũng chia làm nhiều loại, yêu thú tốt có thể huấn luyện thành linh thú, ở cùng chủ nhân lâu dài, nhưng yêu thú bình thường thì vô dụng, cho dù phí sức huấn luyện thành linh thú, đợi đến khi chủ nhân tiến giai cũng sẽ chọn linh thú tốt hơn, sự hiện hữu của chúng nó cũng chỉ đến lúc chủ nhân tiến giai thì biến mất.

Chủ quầy hàng kia cũng không hò hét chào bán, đại khái cũng biết được yêu thú của mình sẽ không bán được, cho nên ngồi tại chỗ tĩnh tọa, Trần Hạc vốn chỉ nhìn thoáng qua muốn đi, dù sao hắn cũng không nghĩ nuôi linh thú, hơn nữa ngay cả có cũng không chọn yêu thú chưa từng trải qua huấn luyện, đúng lúc muốn xoay người bước đi, ánh mắt lại đột nhiên thấy một con thú con đen sẫm đang nằm trên đệm cỏ nát.

Những con yêu thú khác còn có lồng chứa, nhưng con thú nhỏ này rõ ràng không được người bán coi trọng, chỉ tiện tay ném qua một cái nệm rách, thậm chí còn ném vào bên đường, nếu như không chú ý chỉ sợ người đi đường sẽ giết nó.

Trần Hạc muốn quay đầu tránh đi, trở về chuẩn bị linh thảo ủ rượu, nhưng không biết làm sao lại cảm thấy tâm động, chân không bước nổi, ánh mắt nhìn chăm chú đoàn lông xù màu đen, dường như con thú toàn thân màu đen mới dứt sữa không lâu không mấy sức sống kia có cái gì đó khiến hắn phải lưu luyến.

Đại khái cảm giác có người, nam nhân trung niên kia cuối cùng mở mắt, nhìn thấy tu vi Trần Hạc trong mắt hiện lên thất vọng, cộng thêm hắn đang nhìn lại là con báo con bẩn thỉu nằm trên cái nệm rách, con báo kia là do hắn nhặt trên đường, căn bản không đáng giá tiền, giọng nói cũng có chút hờ hững, không nhiệt tình nói.

“Con Hỏa Vân báo này, 30 hạ phẩm linh thạch có thể mang đi…”

Một con yêu thú con bán đi ước chừng cũng trăm khối hạ phẩm linh thạch, chỉ bán 30 khối coi như là một loại yêu thú rẻ nhất, Trần Hạc mấy lần nghĩ nhấc chân rời đi, 30 khối hạ phẩm linh thạch trong mắt hắn là một khoản tiền lớn, hắn không có tiền mua nó, càng không muốn lãng phí tiền dùng để mua linh đan.

Nhưng, quái dị chính là trong lòng hắn có một thanh âm thúc ép hắn, khiến hắn không thể bước đi, ánh mắt nhìn lại, một lòng một dạ muốn mua nó, giống như bị trúng tà, con thú con kia dường như cảm giác được có người nhìn nó, cái đuôi nhỏ giật giật, cử động này như có một cái bàn chải nhỏ cọ vào góc nhỏ trong lòng Trần Hạc, lập tức một loại cảm xúc quét qua, hắn không chút do dự móc ra 30 khối hạ phẩm linh thạch mua nó.

Trở lại trên đường, Trần Hạc không khỏi ảo não, hắn nhặt ven đường một cái hộp gỗ nát đựng báo nhỏ, vừa gầy lại bẩn, giơ nó lên còn hướng hắn nhe răng, nếu không phải là người tu tiên, sợ rằng tay hắn bị móng vuốt của nó cào rách, nhưng vuốt vuốt đầu nó, nó lại cực kì nghe lời nằm trong hộp không nhúc nhích,

Trần Hạc bị ma quỷ ám mua một túi lớn Tự Thú hoàn (thức ăn cho thú vật), lại mất 5 khối hạ phẩm linh thạch, hiện trong trong túi chỉ còn lại 51 khối hạ phẩm linh thạch, làm sao không khiến hắn ảo não cho được.

Mà chủ gian hàng kia cũng bán con yêu thú cho đối phương 20 khối linh thạch liền thu túi, không nghĩ tới một cái Luyện Khí kì tầng ba tán tu lại dám mặc cả với Luyện Khí kì đại viên mãn.

Nhưng người nọ có 20 khối hạ phẩm linh thạch nằm ngoài dự đoán của hắn, ngắm hướng Trần Hạc phương hướng rời đi trong chốc lát, cuối cùng bỏ ý nghĩ trong đầu, lại ngồi xuống tĩnh tọa, một con yêu thú con tiện tay nhặt được có thể bán được 20 khối linh thạch cũng không sai, hắn vẫn nắm chắc thời gian tu luyện quan trọng hơn, tiếp theo sắp bắt đầu tu tiên đại hội, hắn lần này nhất định phải lấy được Trúc Cơ đan.

Trần Hạc không biết chính mình vừa rồi thoát một kiếp, lúc này mang theo Hỏa Vân báo trở lại chỗ ở, đại khái là đau lòng hai mươi khối hạ phẩm linh thạch cho nên tiện tay đem nó để một bên, trực tiếp ra bên ngoài sửa sang lại vườn thuốc, sau đó dùng mười khối hạ phẩm linh thạch tích lấy một giọt nhũ thụ.

Nhũ thụ này trải qua hắn nghiên cứu phát hiện ra, nếu như qua một khắc (1 phút) không dùng sẽ mất hiệu quả, cho nên trước tiên hắn thả nhũ thụ vào chậu nước, đem tất cả hạt giống ngâm trong nước một hồi, khoảng một khắc sau vớt ra, mặt ngoài hạt giống dường như có một tầng lá mỏng, có ánh sáng, Trần Hạc cảm giác trong lòng thả lỏng, sau đó đem toàn bộ hạt giống trồng trong vườn thuốc.

Bận rộn xong trời đã gần trưa, hắn chuẩn bị về phòng ngủ một giấc, đến buổi tối nhìn hạt giống có nảy mầm hay không, nhưng trở lại phòng lại nhớ tới con ỏa Vân báo nhỏ, chân dừng lại, đột nhiên xoay người đi về phía góc tường, vừa nhìn thấy cái hộp liền biến sắc, trong hộp trống không…

7 thoughts on “MTCTTT – PN – C118

Leave a comment